Thứ Hai, 8 tháng 8, 2011

“Hốt bạc” nhờ cảm hứng… từ chiếc quần tất

Người sáng lập Spanx tâm sự về buổi đầu lập nghiệp và những bài học kinh doanh xương máu.

 
Sara Blakely, nhà sáng lập Công ty Spanx

Nghe giọng nói nhẹ nhàng của Sara Blakely khó có ai lại nghĩ rằng cô lại là một doanh nhân có ý chí sắt đá. Bảy năm ròng đi bán máy fax, lắm lúc phải bật khóc vì gặp phải khách hàng khó tính nhưng Blakery luôn kiên trì và tin tưởng rằng một ngày nào đó mình sẽ tạo ra sản phẩm của riêng mình. 

Một ngày năm 1998, khi xỏ thử một chiếc quần dài mỏng trước gương, thấy đằng sau trông khó coi quá, Blakely nảy ra ý định cắt ngắn chiếc quần tất loại ôm bình thường và mặc nó bên trong. Ngắm lại dáng vẻ gọn gàng, thon thả của mình trong chiếc quần mới, Blakely quyết định xin cấp bằng sáng chế cho ý tưởng chiếc quần tạo dáng của mình. Hai năm sau, cô thành lập công ty Spanx (Atlanta) và cho sản xuất hơn 200 loại trang phục ôm dáng, từ quần gel bụng cho bà mẹ sau sinh cho đến đồ bơi và mới đây nhất là các sản phẩm quần áo bó cho đàn ông.  

Ngày nay, Spanx trở thành nhà cung cấp sản phẩm cho gần 10.000 cửa hàng bán lẻ trên khắp thế giới với doanh thu lên tới hàng triệu đô la trong khi số nhân viên không vượt quá 105 người.   

Blakery, 40 tuổi, chia sẻ những bước ngoặt đã dẫn dắt chị đến thành công trong kinh doanh:


 
 
 Sara Blakely với chiếc ba lô đỏ may mắn

Giây phút nảy sinh sáng kiến: Từ lâu rồi tôi đã chuẩn bị tinh thần đến ngày nào đó mình có thể làm chủ doanh nghiệp. Vậy nên giây phút tôi cắt đi phần chân của cái quần tất và nhìn mình mặc nó trong gương thì tôi nhận ra đó là dấu hiệu cơ hội tôi mong chờ bấy lâu đã đến. 

Nền móng của sự kiên cường: Tôi thường nghe những cuốn băng kiểu như “Làm thế nào để trở thành người không bị ràng buộc bởi các giới hạn” của Wayne Dyer. Khi tôi 16 tuổi, tôi chứng kiến cảnh bạn mình bị tai nạn và qua đời. Cũng cùng lúc ấy, cha mẹ tôi ly hôn, và cha tặng tôi sêri băng cassette đó kèm lời nhắn nhủ: “Cha ước đã có ai tặng nó cho cha khi cha ở tuổi con thay vì tự tìm thấy nó ở tuổi 40”. Tôi thuộc lòng cả 10 cuộn băng. Và đó cũng là món quà tôi hay mua tặng những người tôi yêu quý.

Kỷ niệm kinh doanh đầu tiên: Khi lên 7 tuổi, tôi nghĩ ra ý tưởng “những chiếc tất quyến rũ”. Và mẹ đã dẫn tôi đi mua những món đồ trang trí xinh xinh bằng nhựa để mẹ con tôi khâu lên những đôi tất ren trắng rồi tôi đem vào trường bán cho các bạn.

Bài học cuộc sống: Cha khuyến khích chúng tôi thất bại để có thể trưởng thành hơn. Hàng tuần, cha hỏi chúng tôi đã thất bại những gì. Nếu chúng tôi không có gì để nói thì cha sẽ rất thất vọng. Thế nên, từ khi còn nhỏ, tôi đã hiểu rằng thất bại là khi mình không dám đương đầu và không bao giờ được sợ thất bại.

Bí quyết bán hàng qua điện thoại: Hãy pha trò để họ cười. Nếu có thể làm được điều đó, thì bạn sẽ có thêm 15 giây. Tranh thủ 15 giây đó để diễn giải rằng bạn cung cấp sản phẩm phù hợp nhất cho họ. Và quan trọng nhất là tạo sự khác biệt ngay từ những giây đầu tiên tiếp xúc. Khi thành lập Spanx, tôi nghe lời từ chối suốt 2 năm. Nhưng điều đó không làm nản chí. Tôi không có năng khiếu gì đặc biệt, có chăng chỉ là sự kiên trì với mục tiêu của mình.

Điều chỉnh thái độ tức thì: Bài hát Lose Yourself (Hãy thả lỏng mình) của Eminem giúp tôi vực dậy trong những lúc khó khăn hoặc giúp tôi lấy lại tinh thần ngay trước khi thực hiện một bài diễn văn.

Biết thế trước đây tôi đã…  Tôi đáng ra nên phối hợp chặt chẽ hơn với các nhà sản xuất chính ngay từ khi mới bắt đầu. Ngay trong những năm đầu, một trong những nhà sản xuất của tôi bị phá sản và tôi chỉ được báo trước đúng 4 ngày.

Sở thích cá nhân: Tôi cực kỳ mê bò bít-tết Nhật. Nhà hàng ưa thích của tôi là Nakato tại Atlanta. Tôi có thể ghé ăn 3 buổi tối liên tục.

Giây phút “đứng tim”: Khi được phỏng vấn trên đài BBC, người dẫn chương trình hỏi tôi “Spanx có thể giúp gì cho phụ nữ Anh”, tôi trả lời “Spanx sẽ giúp họ giấu những ngấn mỡ và tạo đường nét cho “fanny” (“vòng ba” trong tiếng Mỹ)”. Người dẫn chương trình trợn mắt nhìn tôi trong khi tôi tiếp tục huyên thuyên về “fanny”. Anh ta phải cắt lời tôi và hỏi lại “Chị muốn nói là “bum” (“vòng ba” trong tiếng Anh”. Còn từ “fanny” trong tiếng Anh dùng để chỉ bộ phận sinh dục của phụ nữ”. Thực ra tôi chưa bao giờ dùng từ “fanny” cho mãi đến buổi phỏng vấn đó vì nghĩ rằng nó nghe rất Anh (Cười lớn).

Tôi được truyền cảm hứng từ… những người thành công từ hai bàn tay trắng đã tạo động lực cho tôi. Richard Branson và Oprah không có gì trong tay nhưng đã đạt đến thành quả to lớn bằng cách thức của riêng mình.

 
Sara Blakely và nhà sáng lập tập đoàn Virgin Richard Branson
 tại bữa tiệc khánh thành Quỹ Sara Blakely.

Nổi loạn hay thực tế: tôi nổi loạn nhiều hơn.

Thú tiêu khiển: Trước khi thành lập Spanx, tôi thường ngồi nhiều giờ trên ghế bành và suy nghĩ, tự hỏi mình có thể làm những gì, làm giỏi những gì.

Bùa may mắn: tôi có bùa may mắn là chiếc balô màu đỏ từ thời sinh viên. Tôi đã cùng chiếc balô đó đi qua bao chặng đường gian lao, khổ nhọc, bị từ chối không biết bao nhiêu lần. Tôi từng bị chế giễu vì mang theo chiếc balô cũ này đến những buổi giới thiệu ý tưởng xin tài trợ. Nhưng bây giờ, tại Quỹ Sarah Blakery, nơi chúng tôi hỗ trợ phụ nữ đến trường và thành lập doanh nghiệp, những balô đỏ còn quý hơn món tiền họ nhận được. Balô đỏ là biểu tượng cho tiềm năng của họ.
 
 
 
SÁCH DOANH TRÍ's Blog
(Theo Học làm giàu/ Entrepreneur)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét